
Hôm nay rảnh sớm nên tranh thủ viết vài dòng cho các bạn đọc chơi. Gần đây nhiều bạn hỏi mình cứ suốt ngày nguyên này tố nọ, mình cũng biết là không phải ai cũng dùng nguyên tố, nhưng nó lại là cốt lõi kiểu đọc Tarot của mình. Trong giáo trình cơ bản của Home51 thì những buổi đầu tiên sẽ kết hợp nói về nguyên tố rồi link vào lá bài, chứ bên mình không tập trung giải nghĩa 78 lá bài luôn. Cụ thể thì phải qua 6 buổi, bên mình mới giải hết ý nghĩa của 78 lá.
Hôm nay mình sẽ nói về một khía cạnh của nguyên tố Đất, nguyên tố mà mình thường đánh giá làm trọng tâm để khai mở câu chuyện cho một trải bài bất kỳ. Tùy vào phong cách đọc bài và tính cách cá nhân, mỗi người có thể sẽ tập trung vào một nguyên tố khác nhau. Sự quan trọng của chúng mình đánh giá là tương đương, bởi sự ổn định của một câu chuyện phụ thuộc vào độ hài hòa của các nguyên tố bên trong nó, chứ không phải một nguyên tố nào đó quá mạnh sẽ “gánh kèo” các nguyên tố khác. Ngược lại, sự quá nổi trội của một nguyên tố sẽ dẫn đến những vấn đề phát sinh mà chúng ta cần phải giải quyết.
———————————————————————-
Truy cập: https://hometarot.com/ để đọc các bài viết khác theo từng danh mục
Like & Follow Page Tự Học để ủng hộ mình nhé: https://fb.com/hometarottuhoc
Group thảo luận của Home51: https://www.facebook.com/groups/321164786889786/
Page bán hàng: https://fb.com/home51vn
Shop bán hàng: https://mykiot.vn/hometarot
Shopee: https://shopee.vn/hometarot
Hotline: 09.8686.2313
Địa chỉ Shop: Số 47 ngõ 71 Hoàng Văn Thái – Thanh Xuân – Hà Nội
———————————————————————-
Phần I: Đất là sự công nhận
Sẽ thật khó để có thể định nghĩa vẹn toàn một nguyên tố bằng ngôn từ. Là một trong 4 nguyên tố, Đất có độ bao phủ nghĩa rất rộng và trừu tượng khiến cách tốt nhất để ghi nhớ và sử dụng nó là tập làm quen với tính chất và cách nhận định nó như thế nào. Hôm nay tại bài viết này, mình sẽ chỉ tập trung vào khía cạnh đi tìm Đất thông qua thứ được gọi là “sự công nhận”. Tại các phần sau, mình sẽ mở rộng ra thêm ý nghĩa và cách sử dụng Đất trong một trải bài Tarot nói riêng, và góc nhìn vào cuộc sống nói chung như thế nào.
Mình thường bắt đầu bằng việc giải thích tại sao mình định nghĩa “Đất là sự công nhận” chứ không phải “Đất là những gì bạn có”. Chúng ta thường nói rằng Đất là nền tảng, là thành tựu, là những gì chúng ta có thể sử dụng; những ví dụ mang tính thực tế hơn thì Đất là tiền tài, của cải, là địa vị xã hội, là bằng cấp… nhưng nếu xét một cách kỹ hơn, thì tất cả những khái niệm trên đều chỉ được xác định giá trị trong một câu chuyện cụ thể, với những cá nhân hay những chủ thể cụ thể. Ví dụ như tiền tài chẳng hạn, nó có giá trị khi bạn sử dụng để mua bán và đầu tư, nhưng nó hoàn toàn không có giá trị gì trong việc dịch một văn bản tiếng Anh. Để có thể dịch được văn bản tiếng Anh này, bạn sẽ cần một nền kiến thức ngôn ngữ do quá trình học tập mà có. Đương nhiên, tiền có thể giúp bạn đi học tiếng Anh ở một môi trường tốt hơn và được dạy bởi thầy giỏi hơn, hay thậm chí là thuê người dịch hộ để đỡ phải học; nhưng điều đó bản chất là đã trải qua một quá trình biến tiền bạc trở thành một quy trình khác và chuyển sang một loại tài sản khác: kiến thức, hoặc người làm thuê. Một ví dụ khác, một người có thể có địa vị là sếp của bạn và họ có vị thế để chê trách bạn khi bạn sai, nhưng đối với một người khác họ vẫn chỉ là một nhân viên và cũng có thể bị chê trách như thế. Tất cả các khái niệm của Đất đều chỉ có giá trị định mức và luận tầm ảnh hưởng khi chúng được đặt trong một câu chuyện cụ thể.
Xét theo một góc nhìn khác, ví dụ như một loại tài sản tương đối thân thuộc: bằng cấp. Việc bạn sở hữu một chiếc bằng đầu tư chứng khoán loại giỏi không có nghĩa là người ta sẽ sẵn sàng tuyển bạn vào làm kế toán. Chiếc bằng của bạn là có thật đấy, nhưng nếu nó không có giá trị gì cho việc xin việc kế toán, thì liệu nó có đáng để tính đến hay không, nếu bạn đang đọc về câu chuyện xin việc kế toán?
Bạn đầu tư 10 tiếng một ngày cho người mà bạn yêu thương, nhưng người ta vẫn lạnh nhạt. Ngày ngày bạn tặng quà, nhưng họ vẫn dửng dưng. 10 tiếng đó là tài sản của cuộc đời bạn đấy, tiền của cũng là tài sản của bạn cả, nhưng liệu đó có phải là thứ mà người bạn thương đang cần lúc này không?
Học nguyên tố Đất chính là để giải quyết những vấn đề ấy. Bạn hiểu rằng khi nào và cái gì mới được tính là Đất trong một câu chuyện, định mức của nó đã đủ để đạt được yêu cầu tối thiểu của câu chuyện hay chưa?
Chính vì thế, mình định nghĩa: Đất là sự công nhận. Nói dài ra thì Đất của một chủ thể A trong một câu chuyện với chủ thể B là sự công nhận của B về những gì A sở hữu. Điều đặc biệt ở đây là A và B đều có thể là một chủ thể. Nó là sự công nhận chính mình. Nhưng chúng ta sẽ nói về điều này sau.
- Trường hợp bạn có, nhưng không được công nhận
Hãy tưởng tượng đến những câu chuyện trên mạng xã hội về việc giai giả nghèo nên gái bơ rồi tiếc vì hóa ra lại là đại gia. Bạn có tiền nhưng không được người ta công nhận, thì người ta sẽ không đối xử với bạn như một người có tiền.
Bạn có 5 năm kinh nghiệm làm việc, nhưng bạn lại làm trái nghề nên không có bằng cấp tương ứng, thì không phải công ty nào cũng sẵn sàng nhận bạn bởi bạn chẳng có gì chứng minh để người ta công nhận bạn thực sự lành nghề cả.
Vì vậy, việc bạn có, nhưng đối phương của bạn không công nhận điều đó, bạn sẽ không sử dụng được trong câu chuyện mà bạn đang tương tác.
2. Trường hợp bạn không có, nhưng vẫn được công nhận
Lại nói về tiền bạc, mặc dù bạn nghèo nhưng bạn ăn mặc sang chảnh đồ hiệu (mượn), checkin sống ảo tại những nơi xa hoa, ăn những món xa xỉ… sẽ khiến cho những ai không biết đều nhận định bạn là một người giàu có. Vậy nên bạn sẽ có được những đặc quyền ở những đối tượng đánh giá cao sự giàu có của bạn.
Bạn không biết nhiều về kiến thức và không có kinh nghiệm làm việc thực tế, nhưng bạn lại sở hữu được một chiếc bằng loại khá giỏi để đi xin việc. Bạn vẫn sẽ được nhận, bởi công ty công nhận bạn có trình độ, dựa vào tấm bằng cấp ấy. Tấm bằng ấy chính là Đất của bạn trong việc xin việc, và nó cũng xuất phát từ một sự thừa nhận của trường Đại học nơi bạn theo học suốt 4 năm.
Từ hai luận điểm trên, các bạn có thể thấy rằng để có thể tạo ra Đất, tạo ra tầm ảnh hưởng của một chủ thể lên chủ thể khác, thì chủ thể ấy cần phải có cách để đối phương công nhận mình. Việc chúng ta thực sự có Đất ấy (giàu), hay tạo ra hình ảnh có Đất như thế (giả giàu), đều mang lại một tầm ảnh hưởng như nhau.
Còn việc bạn có và bạn tự tin vì điều đó, đó là trường hợp còn lại: người công nhận bạn ở đây lại chính là bạn. Sự công nhận của bạn về chính bản thân mình cũng chỉ có giá trị cho chính bản thân bạn mà thôi. Ví dụ như bạn biết bạn giàu có, nên bạn có thể nghĩ đến kế hoạch mở nhà hàng, khách sạn. Bạn biết mình không giàu, bạn sẽ không có những kế hoạch như thế, mà kế hoạch của bạn đơn giản hơn là giờ ăn gì cho rẻ.
Lại xét đến một loại tài sản khác mà ai cũng có: độ tuổi. Nếu bạn nhìn một người năm nay đã 35 tuổi, có bao nhiêu % bạn nghĩ rằng người này vẫn còn lông bông chưa yêu ai bao giờ, chưa đi làm bao giờ, và trong tay không có xu nào dính túi? Không nhiều đúng không ạ? Chỉ cần nghe đến tuổi của người ta, bạn đã-mặc-định-công-nhận một số thứ mà bạn nghĩ rằng, chắc hẳn người ta phải như thế rồi. Việc nghe một bạn 18 tuổi chưa yêu ai và chưa đi làm thì không có gì lạ cả, cơ mà nghe 35 tuổi mà vẫn thế thì khó chấp nhận lắm, nếu có thật thì chắc đứa đấy nó cũng có vấn đề rồi.
Việc phân định được đâu là sự công nhận của một người về chính họ với sự công nhận của đối phương dành cho họ có giá trị rất lớn trong việc đọc bài. Giống như các ví dụ ở trên, các bạn sẽ hiểu rằng vì sao khách hàng luôn nói những câu như: “Tại sao tôi thể hiện như vậy rồi mà đối phương vẫn từ chối?”, “Tại sao tôi hết mình mà họ vẫn không quan tâm?”, “Tại sao tôi đầu tư rất nhiều tiền mà vẫn thất bại?”. Tự bản thân họ nhìn nhận mình như thế nào sẽ không có giá trị gì trong câu chuyện thực tế, bởi thứ họ cần là thứ “Đất” mà chủ thể họ tương tác đang quan tâm. Bạn cũng giải thích được các tình huống như một người đầu tư rất nhiều tiền bạc, công sức nhưng lá bài vẫn lên những lá “thấp tè” như The Fool, các lá bài Aces. Yêu nhau rất lâu nhưng vẫn ở 2 cốc…
Đất của một chủ thể càng cao, thì tầm ảnh hưởng của chủ thể ấy trong câu chuyện càng lớn. Tầm ảnh hưởng này như thế nào? Chúng ta sẽ phân tích ở bài sau nhé!